TRÀ VÀ CHỮ DUYÊN TRONG ĐỜI
Duyên đến, chính là bạn
Vì không gặp trà, vì trà sinh tình
Đưa tình vào trà, từ trà hiểu không…”
NHÂN SINH TỰA NHƯ MỘT LY TRÀ
Nhân, chỉ là một cuộc gặp gỡ. Duyên, vậy là một đời bên nhau. Một tách trà để vỗ về tâm hồn từng trải, mượn cái tình si để làm thơ. Trong thời khắc ngồi lại yên tĩnh, lắng nghe những năm tháng, mặc dù những ngày nghỉ ngơi ít ỏi, nhưng vẫn còn đó thiền định, vẫn có thể cảm nhận được sự an yên khó mà có được trong một cuộc sống rong ruổi vội vàng.
“Trà duyên” chính là lúc cùng tri kỷ nâng chén thưởng trà, nhâm nhi từng chút rồi hàn huyên, chia sẻ về cuộc sống. Có một chữ duyên nếu là người hữu duyên sẽ cảm nhận được, nếu là người vô duyên cho dù cùng họ có nói nhiều hơn nữa cũng là vô nghĩa. Người hữu duyên cùng ta, thì sự tồn tại của ta có thể sẽ đánh thức toàn bộ cảm giác của họ.
HOA CÚC - NGỌT ĐẮNG TỪ MỘT LOÀI HOA DẠI
Trà hoa với mỗi người như có mối duyên phận vô hình mà sâu xa. Hoa cúc – một nhành hoa mỏng manh đương đầu với những cơn gió lớn, ấy vậy mà nó vẫn dũng mãnh sinh tồn. Chắc hẳn, trà hoa cúc đã mang trong mình vị ngọt đắng của một loài hoa dại, của những năm tháng, phải thấu hết mọi vị đắng thì mới nếm được hương vị ngọt ngào.
Thưởng trà hoa là thưởng tách trà của cuộc sống. Nhân sinh nhất định là gập ghềnh, nhất định sẽ trải qua mưa gió trắc trở, cho nên nhất định trong gập ghềnh trắc trở phải cần giữ được tâm bình tĩnh.
Lục Lam sẽ se duyên cho bạn đến với trà bằng một trái tim nồng nhiệt nhất. Một cuộc gặp gỡ với trà hoa cúc bỗng thấy lòng an nhiên trước bao ồn ào cuộc sống. Thời khắc trôi đi, nhưng lòng an tĩnh, có thể hiểu rõ ràng trong cuộc sống vội vàng kia thật khó có được một phần thư thái. Cuộc sống như một tách trà hoa ấm nóng, bước qua sự xô bồ, cuối cùng mọi thứ đều được đặt xuống bằng trái tim tĩnh lặng.